Là một giáo viên tâm huyết, cô Lê Thị Ngọc Bích luôn đặt trọn yêu thương, trách nhiệm và tinh thần đổi mới vào từng bài dạy của mình. Với cô, nghề giáo không chỉ là công việc mà là cơ hội để đồng hành, nâng đỡ và khơi dậy tiềm năng trong mỗi học sinh. Câu chuyện của cô nhẹ nhàng, chân thật và đầy cảm xúc đã tạo nên dấu ấn riêng trong lòng học trò và trở thành nguồn cảm hứng đẹp trong môi trường giáo dục hôm nay.
Nội dung:
Cơ duyên đến với nghề – từ thử sức đến gắn bó trọn vẹn
Nói về hành trình đến với nghề giáo, đặc biệt là cơ duyên quay trở lại môi trường mà cô từng mơ ước, cô Bích chia sẻ:
“Ban đầu, tôi chỉ định thử sức và mong muốn thay đổi môi trường làm việc thay vì là một giáo viên hợp đồng bấp bênh, không có định hướng. Tôi được một người bạn giới thiệu đến với Trung tâm. Điều đặc biệt là đây cũng chính là nơi tôi từng tự đi ứng tuyển từ những ngày đầu ra trường – thời điểm Công ty mới thành lập. Khi đó, tôi còn quá non nớt nên chưa có cơ hội gắn kết. Lần trở lại này giống như một cơ duyên kết nối. Chính môi trường thân thiện, tinh thần cầu tiến và tình yêu học trò ở trung tâm đã giữ chân tôi đến hôm nay. Cơ duyên ban đầu giờ đã trở thành niềm gắn bó thật sự”.
Từ một quyết định mang tính “thử sức”, cô đã tìm thấy môi trường mà mình thuộc về, một nơi đủ tin tưởng, đủ động lực để cô cống hiến, trưởng thành và tiếp tục sống trọn vẹn với nghề giáo. Trở thành một người giáo viên tâm huyết với nghề.

Quan điểm giáo dục – “Trao công cụ, không làm thay học trò”
Nếu chỉ dùng một cụm từ để mô tả quan điểm dạy học của mình, cô Bích gọi đó là: Trao quyền – trao niềm tin – trao cơ hội tự lập.
Cô Bích chia sẻ:
“Tôi quan niệm rằng, mỗi học sinh là một cá thể riêng biệt. Nhiệm vụ của người thầy không chỉ là truyền đạt kiến thức mà quan trọng hơn là khơi gợi niềm đam mê học tập và giúp các em phát huy tối đa năng lực của bản thân”.
Cô Bích chia sẻ thêm:
“Tôi luôn mong học sinh của mình trở nên tự lập hơn. Giống như một người mẹ, nếu cứ liên tục hỗ trợ hay làm thay con thì chúng sẽ khó có thể đứng vững bằng chính đôi chân của mình. Vì vậy, thay vì làm hộ, tôi chọn cách trao cho các con những công cụ hữu dụng nhất để các con được trải nghiệm, chiêm nghiệm và tự đánh giá. Tôi chỉ là người đồng hành, định hướng để các con luôn hướng đến những điều tích cực nhất”.
Quan điểm ấy được cô Bích thể hiện rõ trong từng tiết học:
– Học sinh được tự đọc, tự chiêm nghiệm, tự đánh giá mức độ hiểu bài.
– Các câu hỏi mở giúp học sinh nói lên suy nghĩ của mình.
– Các hoạt động STEM, trò chơi học tập được lồng ghép để kiến thức trở nên thực tế và hấp dẫn.
– Cô quan sát và giao nhiệm vụ phù hợp với từng học sinh.
– Các em được khuyến khích trình bày quan điểm cá nhân, không sợ sai, không sợ khác biệt.
Cô tin rằng:
“Khi học sinh được tôn trọng, trao quyền chủ động và khích lệ đúng lúc, các em sẽ tự tin và phát huy tối đa tiềm năng của mình”.
Câu chuyện nghề – khi một học sinh nhút nhát tìm lại chính mình
Mỗi giáo viên đều có một câu chuyện khiến họ nhớ mãi. Với cô Ngọc Bích, đó là câu chuyện về một học sinh đặc biệt:
“Tôi từng đồng hành với một học sinh khá nhút nhát, rất hạn chế tương tác với cô và các bạn. Nhưng tôi nhận ra con có tư duy khá nhạy bén. Có thể vì môi trường lớp có nhiều bạn đến từ các trường khác nhau nên con cảm thấy thu mình lại”.
Cô không vội ép buộc. Cô lựa chọn bước chậm lại, quan sát và tìm hiểu kỹ hơn. Sau khi trao đổi với phụ huynh để hiểu rõ tình hình của con ở nhà và trường, cô đưa ra giải pháp:
“Tôi thường xuyên tổ chức các hoạt động STEM để con có cơ hội tiếp cận và làm việc nhóm. Một thời gian sau, con đã thay đổi rõ rệt. Con cười nhiều hơn, tự tin hơn. Nhìn thấy điều đó, tôi thật sự xúc động”.
Với cô, đó không chỉ là một sự tiến bộ. Đó là khoảnh khắc khẳng định mục tiêu giáo dục: giúp học sinh trưởng thành từng ngày – bằng chính khả năng của các em.
“Đó là lúc tôi nhận ra: Niềm hạnh phúc lớn nhất của người giáo viên là nhìn thấy học sinh của mình trưởng thành hơn mỗi ngày”.
Người thầy là tấm gương – rèn luyện bản thân để học trò noi theo
Là người trực tiếp ảnh hưởng đến suy nghĩ và hành động của học sinh, cô Bích luôn tự nhắc mình phải giữ sự chỉn chu trong từng lời nói và hành xử hằng ngày. Cô chia sẻ: “Tôi phải là tấm gương sáng cho học sinh, không chỉ trong lời nói mà còn trong từng hành động nhỏ”. Chính vì vậy, cô rèn luyện bản thân từ những điều tưởng như rất giản dị: Đúng giờ trong mọi buổi học, giữ lời hứa với học trò, nói lời cảm ơn hay xin lỗi khi cần, sống chân thành và trách nhiệm, và lan tỏa tinh thần nỗ lực trong từng việc mình làm.
Trong quá trình đồng hành cùng học sinh, cô thường động viên các em bằng câu nói quen thuộc: “Đừng ngại thử thách. Nếu sợ, thì cứ vừa làm vừa sợ cũng được. Chờ đến khi hết sợ rồi mới bắt đầu thì có khi chẳng bao giờ bắt đầu được đâu. Cứ đi đi, sai thì sửa, mệt thì nghỉ, quan trọng là đừng đứng yên quá lâu.” Với cô, đó không chỉ là lời khuyên mà là cách gieo vào học trò sự mạnh mẽ, tinh thần dám thử, dám tiến lên và thái độ sống tích cực trước mọi khó khăn.
Khi yêu nghề và yêu trò trở thành nguồn cảm hứng
Câu chuyện của cô Lê Thị Ngọc Bích đã phác họa chân dung một giáo viên tâm huyết đúng nghĩa: Kiên nhẫn, tận tụy, truyền cảm hứng bằng chính nhân cách và tình yêu nghề.
Với cô, dạy học không chỉ là truyền đạt kiến thức mà là gieo mầm lòng tin, sự tự lập và tinh thần học hỏi vào từng học sinh. Những gì cô mang đến cho học trò hôm nay sẽ theo các em trên suốt hành trình trưởng thành.
Cô không chỉ dạy – cô truyền cảm hứng.
Cô không chỉ hướng dẫn – cô đồng hành.
Cô không chỉ yêu nghề – cô yêu học trò bằng trái tim chân thành.
Đó chính là vẻ đẹp của một người giáo viên tận tâm – một người thầy mà bất kỳ học sinh nào cũng may mắn khi được gặp gỡ trong cuộc đời.
Xem thêm:Phương pháp dạy học hiệu quả của cô giáo Nguyễn Thị Lĩnh

